bị ép kết hôn đam mỹ
Cực Phẩm Đại Tiểu Thư , chương 119 của tác giả Chân Ái Vị Lương cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Mới đây, hình ảnh của Thùy Tiên trong buổi lên sóng nước bạn tiếp tục gây tranh cãi lớn. Theo đó, nàng hậu được cho là đang bị dìm hàng tơi tả vì phải diện bộ đồ trắng rộng thùng thình, nhìn từ nhiều góc quay, Thùy Tiên hoàn toàn bị dìm dáng trong bộ đồ, không chỉ mất hoàn toàn vòng 2 thon gọn, nàng
Dị Tinh Phối Chủng - Cao H - (Chương 7) - Tác giả windbaongoc Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Vì ‘bạch nguyệt quang’ mà lăn giường với tra công, còn bị ép kết cmn hôn với hắn. Một bạn thụ xấu miệng quyết chiến với một bạn công ngu ngốc! *Bạch Nguyệt Quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái
Trong phần 1, câu chuyện xoay quanh hồn của cô gái Lam Hy nhập vào thân xác cậu bạn Cổ Tư Nhâm. Tréo ngoe thay, Lam Hy phải tìm cách khiến cho người yêu Mạch Anh Hùng hôn mình – khi này là Cổ Tư Nhâm - trong vòng bảy ngày. Nếu không, cô sẽ "hồn bay phách lạc" và không thể trở
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Bạn đang đọc truyện Bị Ép Kết Hôn của tác giả Nhất Cá Mễ Bính. Từ tình địch biến tình nhân, mà quá trình thay đổi cả chất và lượng này thật sự cũng trải qua bao khúc chiết, gian truânMột kẻ miệng lưỡi trơn tru, cãi tay đôi hay mắng chửi người đều là siêu người lại bề ngoài đứng đắn, nội tâm lại là kiểu "thích muốn chết", "mau tới đây"【 Mặt người dạ thú công x hư hỏng xấu miệng thụ 】Vì bạch nguyệt quang mà lăn giường với tra công, còn bị ép kết cmn hôn với bạn thụ xấu miệng quyết chiến với một bạn công ngu ngốc!Phu phu vừa cà khịa vừa tán tỉnh nhau*Bạch Nguyệt Quang ánh trăng sáng ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. Xuất phát từ tiểu thuyết《Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng》của Trương Ái Linh.....
Bị ép kết hôn Trans Ying Ying – Chương 11 Ôn gia trăm năm hưng thịnh, đến nay còn chưa suy tàn, với Ôn gia bây giờ tiền đã không còn là quan trọng nhất. Đoạn Minh Sâm hiểu rõ nên cũng không phản bác, bé ngoan nhận giáo huấn. Nhà cậu tuy không bằng Ôn gia, nhưng địa vị trong xã hội cũng không kém, nếu như chuyện hai người kết hôn chưa đến một tuần mà đã ra ngoài tìm vịt giải sầu bị tuồn ra, nhất định sẽ làm ảnh hưởng danh tiếng của cả hai bên gia đình. Có điều lúc Đoạn Minh Sâm cùng Ôn Hạc Xuyên đến nhà hắn ở đỉnh núi, cậu vẫn còn rất hoang mang “Ba anh nói chúng ta ở lại một thời gian, sẽ không phải sống trên núi hoang chứ?” Ôn Hạc Xuyên tìm thấy phần mộ của ông nội, vừa nhổ cỏ vừa nói “Ở dưới thôn.” Hiếm khi thấy mặt mày hắn ủ rũ, Đoạn Minh Sâm đột nhiên muốn cười “Anh đến đây không ít lần rồi hả?” “Còn phải nói, mỗi lần phạm lỗi đều bị đày đến đây.” Đoạn Minh Sâm ngồi trên đất nhìn Ôn Hạc Xuyên “Ba anh thật lợi hại nha, ba tôi tuy rằng hay mắng tôi nhưng chưa bao giờ phạt cả.” “Cậu đang khoe mẽ đấy hả? “Ha ha, anh thật thông minh, vậy mà cũng nhìn ra.” “Cậu mau đứng lên, đồ ngốc cậu đang ngồi lên đầu ông nội tôi đấy.” Ôn Hạc Xuyên đơn giản quét dọn một chút, sau đó dẫn Đoạn Minh Sâm xuống núi. Thôn nhỏ trong núi không giàu có, Ôn gia không muốn xây nhà quá to ở đây sợ làm ảnh hưởng người dân trong thôn, nên khi Đoạn Minh Sâm theo Ôn Hạc Xuyên bước vào căn phòng vỏn vẹn chỉ có 50 mét vuông, cậu liền tái cả mặt. “Chúng ta phải ở đây một thời gian sao? Đệt, thế này cũng quá mộc mạc rồi đó.” Ôn Hạc Xuyên cởi áo khoác, chuẩn bị dọn dẹp căn phòng một chút, nhìn vẻ mặt ghét bỏ của cậu hững hờ nói “Ở được thì ở, không được thì tự đi tìm chỗ ngủ.” Đoạn Minh Sâm khinh thường liếc mắt nhìn một vòng, sau đó quay đầu bỏ đi “Hôm nay không thèm ở.” Ôn Hạc Xuyên nhìn cậu đang rất có khí phách “Có ngon thì cậu đừng về.” “Tôi mà thèm về thì con mẹ nó liền học tiếng chó kêu nhé!” Đoạn Minh Sâm khí phách bước ra ngoài, tiện thể còn cầm luôn bóp tiền của Ôn Hạc Xuyên. Từ căn nhà cũ nát bước ra, hít thở bầu không khí trong lành không vướng khói bụi như ở thành phố, cậu quyết định hôm nay phải thuê một khách sạn để ngủ. Thôn trong núi rất nhỏ, chỉ có một con đường chính, về phần làm sao có thể phân biệt ra được con đường chính, thì bởi vì chỉ có con đường này được trải nhựa. Từ nhỏ đến giờ, cậu chưa từng đến chỗ nào nhỏ xíu như vậy, cho dù như thế cũng vẫn phải tìm một khách sạn. Kết quả là đi hết một đường, cậu mới phát hiện nơi ngủ tốt nhất chính là căn phòng cậu vừa mới rời khỏi. Đoạn Minh Sâm không muốn từ bỏ, đột nhiên cậu nhìn thấy bên đường có nhà nghỉ nhỏ gọi là Ấn Tượng Paris, nghĩ thầm tên cũng không tệ thì hoàn cảnh chắc cũng ổn. Mang nội tâm kích động vọt vào hỏi thăm, kết quả liền bị căn phòng vừa nhỏ vừa tối dọa chạy mất, ngay lúc này ấn tượng của cậu đối với Paris tuột đến số âm. Tìm hết cả một con đường vẫn không thấy được nơi nào tốt, cậu liền nhung nhớ căn phòng 50 mét vuông vừa sạch sẽ lại sáng sủa kia. Đoạn Minh Sâm suy nghĩ một lúc rồi ghé mua ít đồ ăn, mặt dày quay lại. Lúc Ôn Hạc Xuyên nghe thấy tiếng đập cửa hắn vẫn đang dọn phòng, hơi câu khóe miệng đi lại mở cửa. Đoạn Minh Sâm đang cầm đồ ăn đứng bên ngoài, có ý muốn chen vô liền bị Ôn Hạc Xuyên khoanh tay đứng cản lại, hắn nhìn cậu nhướng mày. Đoạn Minh Sâm vươn một ngón tay gõ gõ vào ngực hắn “Đàn ông thì phải rộng lượng một chút.” Ôn Hạc Xuyên hất cằm nhìn cậu. “Anh không cho tôi vào phải không?” “Không cho.” “Phắc anh, Ôn Hạc Xuyên! !” “Phắc ai cũng không cho.” Giằng co hết nửa ngày Đoạn Minh Sâm quyết định từ bỏ “Anh được lắm, ông đây co được giãn được, cứ chờ tôi cắn chết anh đi!” “Gâu gâu gâu! ! !” “Ha ha ha ha ha ha ha!” “Cười con khỉ! ! Té ngay! ! Tránh ra cho tôi vào! !” – Lâu ngày không edit lại, Sâm Sâm vẫn tiện miệng như ngày nào há há Chương sau
Bị ép kết hônTrans Ying Ying–Chương 01 Trước cửa sổ kiểu Pháp [*] có một bóng người trần trụi, dáng người cao cùng mái tóc đen dài, tay còn kẹp điếu thuốc, khuôn mặt toát lên nét mệt mỏi giống như đêm qua không được nghỉ ngơi tốt. Một tiếng ngáp dài vang lên, người trên giường cựa quậy ngồi dậy, một gương mặt anh tuấn cương nghị xuất hiện, nhàn nhạt đảo mắt nhìn người trước cửa sổ, giọng nói khàn khàn mang theo sự lười biếng "Say rượu làm loạn." [*] Loại cửa sổ sát trước cửa sổ cầm điếu thuốc tiêu sái bước tới giường, cả người toát lên nét đẹp trung tính, cậu kéo một hơi rồi chậm rãi nhả khói lên mặt người trên giường "Loạn con khỉ." "Đoạn Minh Sâm, chính cậu bò lên giường tôi, không quên đó chứ?" Đoạn Minh Sâm đi tới trước giường, tùy ý lấy thun buộc tóc lên rồi khoác thêm áo choàng ngủ "Dĩ nhiên rồi, tôi chỉ không ưa cái bộ dạng giả vờ bị hại của anh." "Mới sáng đã ăn cứt?" "Ông đây để cún đâm đít so với ăn cứt còn tệ hơn." "Ha ha, đồ ngu." Đoạn Minh Sâm chưa kịp đáp trả thì chuông cửa vang lên, cậu cười cười "Ai ngu còn chưa biết đâu." Phẩy phẩy tàn thuốc vào thùng rác, không thèm mặc đồ bước ra mở ngoài có một phòng khách, Ôn Hạc Xuyên không biết người tiến vào là ai, bất quá hắn cũng lười quản, vừa định nằm xuống ngủ tiếp thì thấy Đoạn Minh Sâm dẫn theo một người tới, đối phương sạch sẽ thanh tú, trong đôi mắt trong suốt mang theo sự ngỡ ngàng "Hạc Xuyên, cậu với Minh Sâm, hai người??" Ôn Hạc Xuyên bị doạ nhảy khỏi giường, trên cơ thể cường tráng đầy vết cào, Hạ Vân nhìn hình ảnh trước mặt run run nói "Hai người sao lại cùng nhau!" Từ lúc thấy Hạ Vân ở cửa, Đoạn Minh Sâm đã nhanh chóng thu lại vẻ mặt ác liệt vốn trần truồng ôm lấy vai Hạ Vân, tranh thủ xoa xoa hai cái rồi oan ức nói "Tiểu Vân, tôi với Hạc Xuyên bên nhau, cậu có chúc phúc cho tụi này không?" "Hả.....!Hai người đều là đàn ông mà!" "Nhưng Hạc Xuyên thực sự yêu tôi." "Đoạn Minh Sâm!!! Cậu bớt xàm cứt đi!!" Ôn Hạc Xuyên nổi điên nhảy xuống giường, hắn lôi tay Hạ Vân muốn giải thích, nhưng Hạ Vân không đồng ý nhìn hắn "Hạc Xuyên, sao cậu lại như vậy! Tôi thực sự không biết nói sao, ba chúng ta lớn lên cùng nhau, hai người như thế khiến tôi có chút không tiêu hóa được, đều là đàn ông sao có thể bên nhau cơ chứ?" Đoạn Minh Sâm tranh thủ vuốt vuốt khuôn mặt trắng nõn của Hạ Vân "Honey ơi, bây giờ hai người đàn ông kết hôn là chuyện bình thường, lăn giường một đêm cũng chẳng mất mát gì." "Sao có thể nói mấy câu vô trách nhiệm như vậy được! Tức chết tôi rồi! Hai người tự giải quyết đi!" Hạ Vân tức giận bước ra ngoài còn tiện tay đóng cửa cái rầm, Ôn Hạc Xuyên thấy người trong lòng bỏ đi, hắn lao lại đấm liên tục vào mặt Đoạn Minh mắn Đoạn Minh Sâm phản ứng nhanh chỉ bị trúng một cái, nửa bên mặt lập tức đỏ lên, cậu khinh thường nói "Nếu không phải do anh có ý bỏ thuốc Hạ Vân, thì ông đây còn khuya mới thèm để ý." Ôn Hạc Xuyên nổi điên "Con mẹ nó cậu bị ngu hả?" "Ông đây không thể có thì anh cũng đừng mơ nhé." Ôn Hạc Xuyên nhìn khuôn mặt hơi sưng của Đoạn Minh Sâm, cười cười nói "Cậu cũng thâm thật, vì để ngăn cản tôi còn dám hi sinh thân mình, quả thực rất yêu Hạ Vân." Đoạn Minh Sâm ngậm thuốc nói "Tôi yêu Hạ Vân nhưng sẽ không đụng vào cậu ấy. Còn anh yêu Hạ Vân thì chỉ muốn làm thịt người ta." "Có gì sai?" "Hạ Vân là trai thẳng." "Đéo liên quan." "Đồ ngu, thứ súc vật." Ôn Hạc Xuyên nghe cậu nói vậy đột nhiên nở nụ cười, hắn cao hơn Đoạn Minh Sâm một chút, ánh mắt châm chọc nói "Không phải tối qua cậu bị súc vật chơi đến sáng sao?" Đoạn Minh Sâm liếc hắn một cái, sau đó bước ra ngoài mặc quần áo "Đừng xàm cứt, sớm muộn gì cũng bị sét đánh thôi."– Sâm Sâm tóc dài nha mấy bạn Tôi rất thích một thụ xấu miệng còn tóc dài hư hỏng ~ ~ Ôiiiiiiiii!.
THÁNG NGÀY BỊ ÉP LIÊN HÔN VỚI THÁI TỬ ĐỊCH QUỐC Chương 25 Edit Mimi, DLinh - Beta Chi ***** Hôm nay Trạm Trinh cố ý uống rượu để chơi xấu. Ý định ban đầu của hắn là bò lên giường ngủ ké một đêm, nào ngờ Hàm Sênh lại quay đầu bỏ sang phòng khác, nên hắn mới không nhịn được rồi cáu lên. Bị cắn, Hàm Sênh lập tức co rúm người. Chờ khi đối phương nhả miệng ra, trên làn da trắng nõn của hắn đã có một dấu răng lờ mờ. Trạm Trinh vươn tay ôm lấy thắt lưng mảnh khảnh của hắn, ôm hắn vào lòng một cách cực kỳ bá đạo. Đêm nay quả thật Hàm Sênh đã phải trải qua nhiều đau đớn. Phần má bị bóp cùng xương cốt toàn thân đều đang biểu tình, nhưng hắn không chống cự, còn ngoan ngoãn xích lại gần Trạm Trinh hơn. Biểu hiệu của hắn khiến người kia thỏa mãn, theo đó, vòng tay đang ôm siết cũng được thả lỏng dần. Hàm Sênh liếm đôi môi hơi sưng đỏ, nhắm hai mắt lại, chạm vào cổ tay vừa bị nam nhân nắm theo bản năng. Nơi đó gần như không thể dùng sức, chẳng biết khi nãy đối phương đã mạnh tay cỡ nào. Hắn cảm thấy Trạm Trinh thật sự quá đáng sợ. Thể lực của hai người cách biệt quá xa, người kia chỉ cần dùng một ngón tay đã có thể lấy mạng hắn rồi. Những việc xảy ra ngày hôm nay, sau này nhất định phải né tránh. Đúng vào lúc này, Trạm Trinh bỗng nhiên mở miệng "Nước mắt của ngươi cứ như rơi có mục đích, chúng thật sự khiến cô gia đau lòng." Hàm Sênh nói dối "Đâu có..." "Quay qua đây nào." Hàm Sênh ngoan ngoãn trở mình. Mùi rượu nồng nặc tỏa ra từ cơ thể Trạm Trinh khiến đầu hắn hơi choáng váng. Đến khi môi bị người nọ hôn, hắn mới vội giơ tay chống hờ trước ngực đối phương, vô cùng dịu ngoan "Điện hạ, ta cần thuốc..." Vết đỏ do bị bóp trên má Hàm Sênh vẫn chưa tan. Nhìn gương mặt đáng thương của hắn, ánh mắt Trạm Trinh dần trở nên phức tạp. Một lúc sau, hắn mới mở miệng "Hôm nay cô gia uống rượu, vốn là cố tình gây rối." "Nhưng Điện hạ không uống thật... hẳn là vì sợ làm ta bị thương, đúng không?" Hàm Sênh tỏ vẻ chân thành, nói "Là lỗi của ta. Ta không làm tròn bổn phận của thê tử, còn đuổi Điện hạ ra ngủ ngoài tiểu tháp... Về sau... ta sẽ không làm như vậy nữa." Trạm Trinh nhìn người nọ một lát, cuối cùng cũng không nhịn được, bắt đầu dao động "Ngươi muốn thế nào?" "Sau này, chúng ta ngủ cùng nhau đi." Hàm Sênh sở hữu một gương mặt khiến người ta thương tiếc, hiển nhiên chẳng nam nhân nào có thể không động lòng. Chờ khi Trạm Trinh ôm ghì lấy mình một lần nữa, hắn mới nhẹ giọng nói "Nếu Điện hạ yêu cầu... tay, miệng, đều có thể." "... !" Nghĩ đến gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của đối phương, sợi dây lý trí trong đầu Trạm Trinh gần như đứt phựt. Hắn sắp phát điên rồi. Thực ra Hàm Sênh có thể hiểu được tâm tư của Trạm Trinh. Giống như Trạm Cẩn đã nói, chỉ cần một bước nữa, người này đã có thể nhất thống thiên hạ, nhưng hắn lại bỏ qua tất cả vì mình. Dù hắn có vì sắc đẹp mà nảy lòng tham đi chăng nữa thì mình vẫn phải biết ơn hành động của hắn.
Tác giả Nhất Cá Mễ Bính Thể loại Cưới trước yêu sau, hư hỏng xấu miệng thụ x mặt người dạ thú công, oan gia, khôi hài, ngọt, hiện đại. Nguồn Raw Kho tàng đam mỹ Biên Tập Ying Ying wp yingyingsasa Tình trạng Hoàn 30 chương + 3 phiên ngoại ————- Văn án 【 Mặt người dạ thú công x hư hỏng xấu miệng thụ 】 Vì bạch nguyệt quang’ mà lăn giường với tra công, còn bị ép kết cmn hôn với hắn. Một bạn thụ xấu miệng quyết chiến với một bạn công ngu ngốc! Phu phu vừa cà khịa vừa tán tỉnh nhau *Bạch Nguyệt Quang ánh trăng sáng ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. Xuất phát từ tiểu thuyết《Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng》của Trương Ái Linh. ———- Link Link wattpad
Bị ép kết hôn Trans Ying Ying – Chương 03 Ôn Hạc Xuyên cũng chẳng thèm tính toán với cậu, kéo tay vịt con đi uống rượu. Đoạn Minh Sâm cảm thấy hơi mất mặt, thừa dịp ba vẫn chưa tìm mình, cậu dẫn bạn tình đi tìm đám anh em tán dóc. Đỗ Diên thấy cậu đi tới nhanh chóng vẫy tay “Minh Sâm, bên này nè.” “Mọi người đang làm gì đấy?” “Né mấy ông cụ, một lát tàn tiệc đi uống rượu không?” “Không đi đâu, tối nay tôi ngủ nhà ông nội rồi.” “Haha, cậu thật nhàm chán, suốt ngày giả vờ làm ngoan trước mặt ông.” Đoạn Minh Sâm nhìn người trước mặt như bị thiểu năng “Cậu bị ngu hả? Tôi là cháu đích tôn mà.” Ngồi nói nhảm với hội bạn nửa ngày, lão Lý mới ra ngoài tìm cậu, Đoạn Minh Sâm để bạn tình ở lại với đám người ồn ào, còn mình theo lão Lý vào nhà tìm ba. Tình cờ đụng phải Ôn Hạc Xuyên, hai người miễn cưỡng chào hỏi một câu, sau đó tách ra đi tới chỗ người lớn. Bên trong đại sảnh đều người quen của Dương gia, Đoạn gia cùng Ôn gia có thể coi là thân thiết vì quan hệ của các bậc trưởng bối rất tốt. Mặc dù ở nhà Đoạn Minh Sâm luôn ăn thua đủ với ba, nhưng khi đứng trước mặt các trưởng bối vẫn vờ như ngoan ngoãn nghe lời ba. Đoạn Nhân Thành rất hài lòng với quần áo của cậu hôm nay “Khi về đi cắt tóc đi, nam không ra nam nữ không ra nữ.” “Ba ơi là ba, một ngày không mắng con ba thấy khó chịu lắm hả?” “Mày đáng bị mắng mà.” Hai cha con to nhỏ qua lại suýt thì đánh nhau, đột nhiên nghe thấy sau lưng có tiếng chào hỏi, cả hai lập tức quay về hình mẫu cha hiền con ngoan. “Lão Đoàn, đã lâu không gặp.” Đoạn Nhân Thành vừa thấy liền bước nhanh tới “Ôn đổng, đã lâu không gặp đã lâu không gặp, ai da đây là Hạc Xuyên phải không, đã lớn đến như vậy rồi.” Ôn Hạc Xuyên đứng bên cạnh cúi đầu chào “Chú Đoàn.” Đoạn Minh Sâm đứng phía sau nhìn Ôn Hạc Xuyên giả vờ lễ phép, cậu rất muốn phun hết cơm tối qua đã ăn vào mặt hắn. Không thể để cho Ôn Hạc Xuyên cướp đi danh tiếng, cậu bước lên một bước, vẻ mặt ngoan ngoãn chào hỏi Ôn Nghị “Bác Ôn, đã lâu không gặp.” Đã nhiều năm Ôn Nghị không gặp Đoạn Minh Sâm, thấy dáng vẻ hiện tại của cậu có chút bất ngờ “Minh Sâm hả? Đứa nhỏ này đúng là càng lớn càng đẹp nha.” Đoạn Nhân Thành nghe xong trong lòng thấy rất vui, nhưng ông vẫn xua tay “Chỗ nào vậy, con trai gì mà chẳng nam tính, không bằng Hạc Xuyên nhà ông, cao lớn anh tuấn được nhiều người yêu thích.” “Lão Đoàn, ông không biết rồi. Giới trẻ bây giờ rất chuộng mẫu người như Minh Sâm, các cô gái đều yêu thích.” Hai ông bố nịnh hót lẫn nhau một lúc mới bắt đầu nói qua chuyện khác “Tôi còn nhớ khi Hạc Xuyên còn bé rất hay chơi cùng Minh Sâm.” Đoạn Nhân Thành không biết nhiều về các mối quan hệ của con trai, ông suy nghĩ một lúc rồi hỏi “Vậy ư, mà từ lúc chúng ta chuyển nhà cũng rất ít liên lạc đúng không? Hai đứa đi chơi với nhau khi nào?” “Thỉnh thoảng có liên lạc ạ.” “Lâu lâu gặp vài lần ạ.” Hai người đồng thanh trả lời, sau đó nhìn nhau cười xã giao. Đoạn Nhân Thành gật đầu “Sau này Minh Sâm nhớ liên lạc với Hạc Xuyên thường xuyên, hai đứa cũng gần tuổi nhau sẽ có nhiều đề tài để trao đổi.” “Vâng, con sẽ thường xuyên liên lạc với anh Hạc Xuyên ạ.” Ôn Hạc Xuyên niềm nở “Không cần khách sáo đâu, Minh Sâm có việc gì cần nhờ anh sẽ giúp cho.” Đoạn Minh Sâm giật giật khóe miệng “Chỉ sợ anh Hạc Xuyên chê em phiền phức.” Đến lúc tiệc sắp tàn, Hạ Vân mới cùng ba mình khoan thai đến sảnh lớn, mọi người đều có quen biết, vẫn nên trò chuyện vài câu. Hạ Vân nhìn thấy hai người bọn họ, y có chút không thoải mái, sự tình hôm qua vẫn chưa tiêu hóa được. Các bậc trưởng bối vẫn đang trò chuyện bên cạnh, Hạ Vân suy nghĩ một lúc rồi mở miệng bắt chuyện “Nếu hai cậu yêu nhau thì nên trân trọng đối phương. Tuy tôi chưa thể tiêu hóa được nhưng vẫn chúc phúc cho hai người.” Ôn Hạc Xuyên muốn tẩy trắng mình với Hạ Vân “Tiểu Vân, tôi với Đoạn Minh Sâm không như cậu nghĩ đâu.” Gia đình Hạ Vân dạy con rất nghiêm khắc, khiến y bây giờ cực kỳ bảo thủ. Nghe Ôn Hạc Xuyên phủ nhận khiến Hạ Vân càng không đồng ý, y phẫn nộ, giọng nói to hơn “Hai người đều đã ngủ với nhau rồi! Tại sao không có trách nhiệm gì hết vậy!” Đoạn Minh Sâm định bịt miệng Hạ Vân lại, nhưng vẫn chậm một bước. Hạ Vân vừa dứt câu, trong nháy mắt cả đại sảnh yên tĩnh kỳ lạ. Đoạn Minh Sâm như bị sét đánh, chết đứng tại chỗ. Cậu có cảm giác mình đang bị nghiệp quật vì đã khẩu nghiệp nhiều năm qua. – Cái miệng hại cái thân thôiiii ~ Chương sau
bị ép kết hôn đam mỹ