bệnh trạng đam mỹ
Truyện Đam Mỹ DMH. Home; trọng sinh; Bệnh trạng chiếm hữu – Chương 7. Bởi. Thủy Nguyễn. 104. Thuộc truyện: Bệnh trạng chiếm hữu
Danh Sách Chương. Chương 1: Hiền lành và vô hại. Chương 2: Bộ mặt thật. Chương 3: Cạm bẫy. Chương 4: Ngón tay (H) Chương 5: Làm cho chị thoải mái. Chương 6: Cảnh báo nguy hiểm. Chương 7: Khống chế, trói tay (H) Chương 8: Chuyển nhà.
Truyện Di Chứng Của Căn Bệnh Hoang Tưởng Capgras thuộc thể loại: Ngược, Truyện Đam Mỹ full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Chung Hiểu Sinh.
Thành phố New York (Mỹ) ban bố tình trạng khẩn cấp vì thiếu sữa bột; Mozambique ban bố tình trạng khẩn cấp y tế do bệnh bại liệt; Châu Phi xuất hiện ca mắc bại liệt đầu tiên sau 5 năm; 21 năm sự kiện khủng bố 11/9: Lời nhắc nhở từ ký ức
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd.
Thuộc truyện Bệnh trạng chiếm hữu Giang Biệt Cố không hề yêu thật ra Thiệu Chu cũng không để ý đến chuyện này.“Cậu không thể lên sân khấu biểu diễn với người khác.” Thiệu Chu nói, cho đến giờ anh vẫn không quên được ánh mắt khiêu khích của nữ sinh kia. Từ nhỏ Thiệu Chu đã được nuông chiều, tính chiếm hữu cực cao; nay Giang Biệt Cố đã thuộc về anh, đương nhiên không thể thân cận với người Biệt Cố hơi mất kiên nhẫn “Rồi sao nữa?”Thiệu Chu được đằng chân lân đằng đầu “Giữ khoảng cách với bất cứ ai, nam nữ đều cấm tiệt; phải nghe điện thoại của tôi 24/24, để tôi biết cậu đang ở đâu. Nếu bị tán tỉnh, cậu phải nói rằng mình đã có bạn trai.”Lời này không giống giữa người với người, cứ như chủ nhân đang ra lệnh cho thú cưng của mình thật chứng minh, đàn ông thường không quan trọng trinh tiết. Vốn dĩ Thiệu Chu đã định sau một đêm triền miên, từ đây đến chết không gặp lại hắn nữa. Ai ngờ Giang Biệt Cố là kẻ xem trọng sĩ diện, thế mà bị những lời uy hiếp kia dọa cho sửng muốn chiếm lấy Giang Biệt Cố vì lẽ ngày trước đã từng khoác lác với bạn bè sẽ cưa được hắn, hơn nữa từng bị hắn khinh thường nên cả giận…Hiện giờ anh đã ăn nằm với đối phương thành công, càng thành công trong việc chứng tỏ cả hai đang quen nhau… Lẽ ra anh nên chấm dứt sự cuồng si với hắn. Nhưng Thiệu Chu nhận ra mình sai rồi, sau 2 năm cố gắng đeo đuổi, anh biết mình không chỉ muốn trêu đùa Biệt Cố lạnh lùng nhìn anh, hắn vẫn giữ im lặng, không hề mở miệng cự tuyệt. Thiệu Chu cảm thấy hụt hẫng đôi chút, nhưng vẫn mỉm cười. Anh chụp cùng hắn một bức hình, còn tỏ ra gấp gáp muốn đăng lên forum của trường ngay lập nhiên không quá 10 phút, bên dưới khung bình luận đều là sự mắng nhiếc, thậm chí có kẻ còn tung ra bức ảnh Thiệu Chu chuốc say Giang Biệt Cố đêm qua. Bạn bè Giang Biệt Cố xuất hiện nhanh chóng, bọn họ đồng lòng bênh vực kẻ yếu’. Thiệu Chu đọc hết thảy những dòng chữ kia, để rồi một thanh niên vốn mặt dày như mặt đường – nay bỗng dưng cảm thấy khổ anh sẽ không quay đầu lại.***Bọn họ đã ở bên nhau 5 khi Thiệu Chu tốt nghiệp đại học, anh vào làm cho một công ty. Đám bạn anh đứa thì về quê, đứa thì xuất ngoại, ngay cả Tạ Nhiên cũng bay đi Anh Quốc du học, cứ thế chiến hữu ngày càng thưa thớt. Mặc dù anh vẫn nổi tiếng trong công ty, vẫn được người khác cả nể thân phận anh, tuy nhiên chẳng mấy ai cư xử thật thế Thiệu Chu càng muốn chiếm đoạt Giang Biệt và hắn vốn dĩ không giống nhau. Hắn giỏi giao tiếp, thành tích học tập xuất sắc, bên cạnh luôn có đám đông vây quanh. Sau khi Thiệu Chu tan ca, trở về nhà chỉ thấy không một bóng người… Anh sẽ truy cập diễn đàn theo thói quen, trên mạng luôn đăng hình ảnh của Giang Biệt Cố, tô điểm cho hắn là những nam thanh nữ tú đứng không phải từ trước đến nay Giang Biệt Cố luôn thích đè anh trên giường để làm tình, anh đã sớm nghi ngờ hắn bắt cá hai vậy, Thiệu Chu vô cùng chắc chắn, dẫu trái tim hắn có giấu chôn bóng hình ai khác thì hắn vẫn rất hài lòng với cơ thể khi Thiệu Chu cảm thấy xót xa, từ khi nào một Thiệu thiếu gia ngông nghênh, cao ngạo lại phải dùng thân xác để giữ lấy đàn ông bên mình?Vào buổi sáng trong ngày lễ Tình Nhân, Thiệu Chu bị chơi đến tỉnh giấc. Giang Biệt Cố cởi sạch quần áo của anh, nhấc mông anh lên cao, cứ thế thản nhiên tiết dục. Thiệu Chu chôn mặt vào chăn rên rỉ, biểu cảm cũng có chút hoảng nhiên di động bên gối reo lên, là của Thiệu Biệt Cố dừng lại, hờ hững nói “Bắt máy đi.”Thiệu Chu quờ quạng nửa ngày cũng ấn phím nghe được, bên kia đầu dây là một thanh âm vô cùng hưng phấn “Chu Chu, tao đã trở về từ Anh Quốc!”Là Tạ Chu còn chưa kịp vui mừng thì bất thình lình Giang Biệt Cố thúc mạnh vào lỗ nhỏ, khiến anh không kìm được mà rên lên “Ưm….”Đầu dây bên kia ngừng giây lát, sau đó hỏi bằng giọng điệu nghi ngờ “Chu Chu, tao gọi lộn số hả…”Sợ Tạ Nhiên nghe thấy âm thanh đáng xấu hổ nên Thiệu Chu vội vàng cúp máy, còn quay đầu trừng mắt với người phía sau “Cậu… thật quá đáng mà!”Giang Biệt Cố lạnh nhạt châm chọc “Nó khiến tôi mất hứng.”Hắn cúi đầu, một bên vừa giao hoan mãnh liệt, một bên vừa thủ thỉ bên tai người “Nếu nó biết mấy năm nay anh nài nỉ làm tình với tôi, chẳng hay nó còn xem anh là bạn không?”***Thiệu Chu đã cô độc từ khi quấn quýt với Giang Biệt Cố, càng lúc anh càng chịu nhiều tai tiếng. Mọi người đều né tránh anh, ngoại trừ Tạ Nhiên. Chỉ trách khi đó anh yêu đương mù quáng, cả ngày đều bám lấy hắn ta, lúc Tạ Nhiên ra phi trường anh cũng không đến tiễn điểm không đi làm Thiệu Chu cứ ở nhà một mình, ăn cơm một mình, lên mạng một mình, lủi thủi đợi Giang Biệt Cố trở bè của hắn không thích anh, nên anh không giao thiệp làm khi nào Thiệu Chu trở nên lập dị và cực đoan, ai cũng chẳng quan tâm, chỉ duy nhất Giang Biệt Cố thì được?Sau khi quan hệ xong, Giang Biệt Cố vào phòng tắm, còn Thiệu Chu nằm liệt trên giường, mắt đăm đăm nhìn trần nhà. Hắn tắm rất nhanh, mới đó đã trở ra với thân hình còn mang hơi cau mày nhìn Thiệu Chu “Này.”Thiệu Chu không ngó mặt Giang Biệt Cố sa sầm, hắn khom lưng, nâng cằm anh lên “Tạ Nhiên về thì anh vui như vậy?”Thiệu Chu không hiểu ý hắn, chỉ rầu rĩ ừ’ một Biệt Cố cảm thấy nực cười, hắn nói “Vừa hay là Lễ tình nhân, nếu anh nhớ nó thì ở bên nó đi.”Lời này như đang ghen tuông, nhưng Thiệu Chu đã sớm dặn lòng đừng thêm ảo tưởng. Anh biết Giang Biệt Cố đang coi thường anh nên mới nói những điều như Biệt Cố cho rằng anh giấu ảnh chụp rất kín, thế mà lại không. Ảnh nóng của hắn vẫn ở trong điện thoại, chỉ cần hắn nổi tí máu ghen, cầm di động anh mà dò xét thì sẽ nhanh chóng phát hiện ra chứng cứ từ mấy năm qua. Chỉ cần Giang Biệt Cố để tâm anh nhiều hơn, hoặc chẳng cần mấy phần nhiều hơn, anh đều cam tâm tình nguyện thủ tiêu những bức ảnh mang tính uy hiếp Giang Biệt Cố vẫn thờ ơ trước tấm chân tình, khiến Thiệu Chu hi vọng rồi thất vọng, cuối cùng không còn trông mong gì nữa. Anh căm uất nghĩ, nếu hắn không yêu anh thì chớ trách anh dùng nhược điểm khống chế nay trùng hợp là Lễ tình nhân, nếu anh nhớ nó thì ở bên nó anh buồn man mác, rồi anh nằm trong chăn bảo “Ừ.”
Thuộc truyện Bệnh trạng chiếm hữu Thiệu Chu tỉnh dậy khi đôi mi còn vương nước mắt, rèm cửa khép chặt khiến anh không biết đêm tối hay bình người anh trần truồng, trong không khí ngập tràn hơi thở tình dục. Một đôi tay ôm lấy anh vào lòng từ phía sau, là Giang Biệt Cố.“Tỉnh rồi hửm? Ăn ít cháo đi.”Thiệu Chu nhìn xiềng xích vẫn còn khóa trên tay, cổ họng nghẹn ngào, chỉ thấy buồn man năng nấu nướng của Giang Biệt Cố rất cừ khôi, đặc biệt là khi anh bị hắn nuôi nhốt thế này, hết thảy ăn mặc, đi đứng đều phải phụ thuộc vào Giang Biệt Cố, thậm chí anh cảm nhận được sự thỏa mãn kỳ dị từ đối phương đối với việc anh ỷ lại vào như Giang Biệt Cố đã muốn làm vậy từ Biệt Cố dịu dàng đút cháo cho Thiệu Chu, còn anh thì cuộn mình trong chăn, suy tư mờ biết đã bao ngày trôi ban đầu anh thấy hưng phấn lẫn ngượng ngùng. Anh khao khát Giang Biệt Cố nhiều năm, nay được đối xử thân mật khiến anh sung sướng phát điên, huống hồ anh có thể nhận ra sự chiếm hữu cực đoan của Giang Biệt Cố từng li từng Chu không trách hắn, anh không tài nào trách móc đối phương. Anh luôn chênh vênh giữa thực và hư, bởi vì hắn thường xuyên ôm anh trên giường, cùng anh giao hoan không biết mệt mỏi. Từ đó không còn bình minh hé rạng, chỉ có ái ân mông lung và bóng tối mịt Chu dần nhận ra sự bất thường đang tiếp Biệt Cố đang rẽ theo một chiều hướng độc đoán khác, hắn không hề xem thường anh, ngược lại nâng niu anh như báu vật. Hắn không muốn ai biết tới sự tồn tại của báu vật này, lặng lẽ giấu kín anh khỏi tai mắt của thế Chu chỉ e thần kinh hắn có vấn đề, bèn nhẹ nhàng lay cánh tay hắn “Cho dù cậu không giam cầm thì tôi cũng chẳng đi đâu hết.”Giang Biệt Cố điềm tĩnh ngắm anh.“Ảnh giường chiếu còn lưu trong di động của tôi, tóm lại tôi dùng thủ đoạn bỉ ổi để trói chân cậu nhiều năm như thế, sao dễ dàng bỏ cậu mà đi?”Giang Biệt Cố không mảy may dao Chu phát hiện mình không thể hiểu hắn, chắc hẳn từ lúc anh bắt đầu tương tư – anh chưa từng nhìn thấu con người Chu vẫn lo lắng sốt vó. Việc anh và hắn cùng biết mất khỏi thế giới bên ngoài rốt cuộc đã có người phát hiện. Sau khi thực phẩm dự trữ trong nhà cạn kiệt, Giang Biệt Cố đành rời khỏi mật thất’ để mua sắm đồ dùng. Trước lúc ra cửa hắn còn tỉ mỉ kiểm tra xem dây xích trên tay Thiệu Chu đã khóa chắn chắn chưa.“Anh đừng tìm cách bỏ trốn, nếu không… chẳng biết tôi sẽ gây ra chuyện gì.”Thiệu Chu biết hắn đang nghiêm túc, nhưng anh khó mà hứa hẹn cho Biệt Cố vừa rời đi, 5 phút sau, Tạ Nhiên gọi người phá cửa xông này nằm trong dự kiến của Thiệu Chu, nhưng không ngờ đến nhanh như thế. Tạ Nhiên vừa vào đã phải trố mắt trước hàng tá ảnh chụp treo kín tường “Giang Biệt Cố, thằng oắt này, chơi vậy ai chơi lại!”Thiệu Chu vội vàng hỏi “Sao mày biết tao ở đây?”Tạ Nhiên thở dài “Nhờ mẹ Giang Biệt Cố trợ giúp, tuy rằng hắn đáng gờm nhưng cũng không qua mắt được bà ta.”Vị phu nhân ghê gớm kia đã biết sự tồn tại của Thiệu Chu từ lâu, nhưng bà hiểu rõ tính nết đứa con trai này, bà không dám cướp Thiệu Chu khỏi tay hắn – bởi vì sâu trong thâm tâm người mẹ vẫn luôn có sự ray rứt lặng khi được giải cứu, tâm trạng Thiệu Chu quá đỗi hoang mang. Anh luyến tiếc Giang Biệt Cố, nhưng anh không thể không rời khỏi…Thiệu Chu lờ mờ nhận ra vì sao Giang Biệt Cố vô cùng cố chấp với tình yêu, là do hắn đã từng tổn thương trong quá khứ, từng chứng kiến nhiều cảnh trái ngang khi còn nhỏ. Sau khi giam cầm anh hắn luôn cảnh giác và âu lo, thậm chí anh cũng âu lo, ắt hẳn anh hết thuốc chữa hơn cả Giang Biệt Chu muốn gặp người thân của hắn, anh cần biết nguyên nhân hắn phát bệnh, từ đó mới lý giải được những hành vi của Giang Biệt Cố suy cho cùng có ẩn ý gì. Anh muốn cả hai bình tĩnh hơn, trên hết để giúp bản thân mình trấn tĩnh lại. Anh hiểu rõ tình cảm của mình nhưng vẫn phải tìm cớ khiến Giang Biệt Cố vững tin vào nhiên điện thoại rung lên, Thiệu Chu nhận được tin nhắn thứ một bức ảnh cắt cổ tay, Thiệu Chu nhận ra đó là tay của Giang Biệt Cố – vì màu áo sơ mi trong ảnh là chiếc áo hắn vừa mặc hôm nay. Anh nhấn số, nói như quát vào điện thoại “Cậu làm gì thế hả???”Từ trước đến nay Thiệu Chu chưa từng nghiêm khắc với Giang Biệt Cố như Biệt Cố đáp “Tôi biết anh sẽ đi.”Thiệu Chu run rẩy “Rốt cuộc cậu muốn gì? Tôi… Dù sao tôi cũng phải tìm cách chữa khỏi cậu!”“Tôi không quan tâm, tôi muốn anh phải quay về bên tôi. Ngay lập tức.”Hắn nhẹ nhàng nói thêm một câu “Anh cũng biết tôi có bệnh rồi đấy. Anh thích trông thấy xác của tôi không?”***Tạ Nhiên lái xe vun vút, Thiệu Chu khiếp đảm nhìn không gian mờ ảo trên đường cao tốc liên tục lướt qua cửa kính, bỗng chốc liên tưởng đến thi thể của Giang Biệt Cố và một phần mộ quạnh hiu…Anh không nhớ nổi cuộc sống của mình trước khi gặp được Giang Biệt Cố ra sao, càng không dám tưởng tượng sau khi hắn chết đi, quãng đời còn lại của anh sẽ thảm thiết như thế nào. Đầu óc Thiệu Chu bị bức ảnh rướm máu bủa vây, đôi mắt anh tràn đầy sợ hãi. Thiệu Chu nhận ra mình đang khóc, tựa như kẻ điên mất trí vì Biệt Cố làm anh phát Thiệu Chu trở về tổ ấm, anh thấy Giang Biệt Cố đang cự tuyệt y tá giúp hắn băng bó vết thương – cô chuyên viên do mẹ hắn mời đến. Nhìn vết cắt đỏ tươi, Thiệu Chu run rẩy bước đến gọi tên “Kìa, Giang Biệt Cố…”Giang Biệt Cố ngẩng lên nhìn anh, ánh mắt điềm nhiên, tựa như ngày đầu gặp mặt ở sân trường.“Tôi không đi, không bao giờ đi…” Thiệu Chu vô thức quỳ dưới chân người đàn ông, gần như khóc lóc cầu khẩn. “Cậu đừng chết, đừng bỏ rơi tôi…”Giang Biệt Cố nghe xong mỉm cười rạng rỡ. Hắn nhẹ nhàng mơn trớn gò má của người thương, ngay lúc Thiệu Chu chua xót cúi đầu, nụ cười trên đôi môi kia bỗng trở nên quỷ dị.“Được thôi…” Hắn nói...Chung quy từ biệt hai lần, gặp nhau như
bệnh trạng chiếm hữuTác giảTửu Trạch Hoa Hoàn Quân Edit Thỏ – 兔 Thể loại Đam mỹ hiện đại, bệnh kiều, ngọt, HE Nguồn thiệuAi cũng đều hiểu rõ tình cảm của Thiệu Chu dành cho Giang Biệt Cố, thậm chí còn dùng thủ đoạn để ép buộc người trong lòng ở bên cạnh điều, ai cũng biết Giang Biệt Cố chưa từng yêu Thiệu LụcChương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8Chương 9Chương 10HOÀN
Tác giả Lưu Thuỷ Thuỷ Thể loại Đam mỹ, Rape, Song Tính, Cao H, Thô Tục, HE, 1v1, dương quang cường tráng công x nhát gan nhu nhược song tính thụ Editor Hatetoan wattpad tuilahatetoan Tình trạng Hoàn 28 chương + 2 phiên ngoại ————- Giới thiệu Người ở trong phòng học âm nhạc hầu như không còn, Mộ Hoàn Chân chậm rì rì thu dọn hộp đàn, cậu không muốn về nhà, nhưng lại không tìm được chỗ để đi Hộp đàn được Mộ Hoàn Chân vác trên lưng so với cậu thì to hơn một chút, ánh chiều tà chiếu lên trên mặt đất, hướng xa xa nhìn lại, khí nóng của ngày hè, được chiếu rọi lung linh một mảnh “Vạn Quân, bên này” ———- Link
Edit Thỏ – 兔Thể loại Đam mỹ hiện đại, bệnh kiều, ngọt, HEĐộ dài 10 chươngGiới thiệuAi cũng đều hiểu rõ tình cảm của Thiệu Chu dành cho Giang Biệt Cố, thậm chí còn dùng thủ đoạn để ép buộc người trong lòng ở bên cạnh điều, ai cũng biết Giang Biệt Cố chưa từng yêu Thiệu Chu.
bệnh trạng đam mỹ